
Mbappe bị ám ảnh bởi kỷ lục của Ronaldo?
Thật phi lý khi mới 7 ngày trước, Mbappe còn không thể thi đấu dù chỉ một phút trước Man City vì vấn đề thể lực, thì giờ đây anh lại có thể chạy suốt 90 phút trước một đối thủ hạng dưới như Talavera. Với một ngôi sao tầm cỡ thế giới, kịch bản này rõ ràng không bình thường.
Thông thường, những trận đấu kiểu Talavera là cơ hội để các trụ cột nghỉ ngơi, nhường sân cho cầu thủ trẻ hoặc dự bị. Nhưng không, Mbappe vẫn đá chính, vẫn gồng gánh, và vẫn là nhân vật trung tâm.
Điều này dẫn đến hai cách lý giải: hoặc Mbappe đang bị cuốn vào cuộc chạy đua phá kỷ lục của Cristiano Ronaldo, hoặc Xabi Alonso quá cần chiến thắng đến mức không dám để Mbappe ngồi ngoài.
Một trận nữa, một bàn nữa là san bằng. Hai bàn là vượt qua. Và đối thủ tiếp theo là Sevilla, một trận đấu La Liga đúng nghĩa, nơi Mbappe “thuộc về”, chứ không phải Talavera ở vòng 1/16 Copa del Rey.
Chính điều đó khiến quyết định sử dụng Mbappe ở Talavera trở nên khó hiểu, thậm chí bị xem là liều lĩnh. Nếu mục tiêu là kỷ lục, thì tại sao không để Mbappe săn đuổi nó ở La Liga, nơi giá trị chuyên môn và hình ảnh đều xứng đáng hơn?

Việc đẩy anh ra sân 90 phút trước một đội bóng Primera RFEF, trong bối cảnh vừa gặp vấn đề thể lực cách đó một tuần, rõ ràng là một canh bạc.
Có cảm giác rằng Mbappe, người vốn không bị xem là quá ám ảnh bởi các cột mốc cá nhân, đã thực sự bị kích thích bởi kỷ lục của Ronaldo trong những tuần gần đây. Một kỷ lục mà 15 ngày trước đó, gần như không ai nhắc tới. Nhưng giờ đây, nó trở thành câu chuyện trung tâm.
Mbappe hiện là cầu thủ thứ tư trong thế kỷ 21 ghi hơn 63 bàn cho CLB và ĐTQG trong một năm dương lịch, sánh vai Lewandowski, Ronaldo và Messi. Anh cũng là cầu thủ Real Madrid đầu tiên kể từ Ronaldo năm 2012 ghi được 58 bàn trong một năm. Những con số ấy đủ để khiến bất kỳ siêu sao nào phải “ngứa chân”.
Hay do Alonso sợ thua?
Tuy nhiên, nếu nhìn từ góc độ của Xabi Alonso, vấn đề có thể còn đơn giản hơn, và cũng đáng lo hơn.
Real Madrid lúc này không ở trạng thái ổn định. Áp lực chiến thắng bủa vây, và chỉ cần một cú sẩy chân ở Cúp Nhà Vua cũng có thể tạo ra khủng hoảng. Trong bối cảnh đó, Alonso dường như không dám mạo hiểm. Mbappe trở thành “phao cứu sinh”, dù đối thủ chỉ là Talavera. 3 bàn thắng của Real đều đến từ dấu giày của anh, và điều đó vô tình càng “cứu” Xabi Alonso khỏi những chỉ trích dữ dội.
Nhưng chiến thắng ấy lại đặt ra một câu hỏi lớn: Real Madrid liệu có thực sự không thể đánh bại một đội hạng dưới nếu thiếu Mbappé?

Các HLV và cầu thủ liên tục than phiền về lịch thi đấu dày đặc, về nguy cơ chấn thương và quá tải thể lực. Thế nhưng khi có cơ hội xoay tua, họ lại không làm. 90 phút của Mbappe ở Talavera hay 90 phút của Lamine Yamal ở Guadalajara cho thấy một nghịch lý: lịch thi đấu thì bị chỉ trích, nhưng các cơ hội được nghỉ ngơi lại không được trao.
Mbappe hiện đã góp công vào 40 bàn thắng cho CLB và ĐTQG chỉ mới trong tháng 12, trong khi cả mùa trước anh kết thúc với 54 lần góp công vào bàn thắng.
Tiền đạo người Pháp hiện đã cán mốc 72 bàn sau 82 lần ra sân cho Real, chỉ kém Ronaldo (75 bàn sau 81 trận). Tất cả cho thấy Mbappe đang ở đỉnh cao phong độ. Nhưng chính vì thế, việc quản lý thể lực càng trở nên quan trọng.
Có lẽ ai đó cần nhắc Mbappe rằng kỷ lục thực sự ở Real Madrid không chỉ nằm ở số bàn thắng trong một năm, mà là 6 chức vô địch Champions League của Luka Modric. Và để chạm đến những đỉnh cao như vậy, điều quan trọng nhất không phải là chơi 90 phút ở Talavera, mà là đạt trạng thái thể lực hoàn hảo vào tháng 4 và tháng 5.
Rốt cuộc, Mbappe ra sân vì khát khao kỷ lục hay vì Xabi Alonso sợ thua? Có thể là cả hai. Nhưng dù lý do là gì, quyết định ấy vẫn mang màu sắc phi lý và liều lĩnh.
Real Madrid đã thắng, Xabi Alonso tạm thời được “cứu”, Mbappe tiến sát kỷ lục của Ronaldo. Nhưng cái giá tiềm ẩn, nếu một chấn thương xảy ra, có thể lớn hơn rất nhiều so với một chiến thắng trước Talavera.


























